Hãy gọi tớ là "Mr So"

Chào các bạn, là mình đây hôm nay mình có một câu chuyện muốn được chia sẻ tới các bạn. Đó là một cậu bạn thân chơi từ nhỏ đến lớn với mình. Cậu ấy đã có mặt trong suốt quãng đời thơ ấu đến khi mình trưởng thành. Cậu ấy có tên là "So", và câu chuyện đó như thế nào, tại sao mình lại nói đến cậu ta. Hãy cùng mình tìm hiểu cậu ấy nhé !

So chính là con người ẩn sâu trong chúng ta

Ngày còn bé tí ti, khi mọi thứ đều lạ lẫm với mình. Tất cả những thứ đầu tiên hiện lên trước mắt đều làm mình mồm chữ o, đôi mắt bị tập trung thu hút vào mọi thứ. Đây đều là những bản năng tự nhiên của con người chúng ta. Mọi sự vật đều tạo cảm giác tò mò cho mình, với bản năng của một đứa bé thì để có thể cảm nhận được một sự vật gì đó thì đều phải cầm và cắn thử, bất kể đó là thứ gì. Vậy nên điều đó không ngạc nhiên khi bố mẹ mình đã phải canh chừng mình mọi lúc mọi nơi. Lúc ý mình chưa gặp "So". Mọi ý thức trong đầu của mình khi ấy là muốn khám phá mọi thứ, thật nhiều. Hồi ấy với sự tưởng phong phú và ngây ngô của một đứa trẻ con vài tuổi mình ước mơ trở thành du hành gia, chính trị gia, ca sĩ, diễn viên,... Các ước mơ đó được hình thành nên từ những thước phim, phóng sự, câu chuyện được chiếu qua màn ảnh nhỏ. Cũng nhờ vậy các sở thích của đứa trẻ sẽ tạo nên tính cách khi đứa trẻ lớn lên.


Khi dần dần lớn và có đủ nhận thức để biết sự vật sự việc và các mối quan hệ, là khi đó mình sẽ biết ngã là sẽ đau, không nghe lời là sẽ bị bố mẹ đánh, học không chăm là sẽ bị điểm kém... Và đây là lúc So xuất hiện. Cậu ấy đi theo mình từ nhà đến trường, từ trường về nhà, mọi lúc mọi nơi cậu ấy đều ở bên mình. Đó là lý do mình gọi cậu ấy là người bạn "thân" nhất. So hay giúp mình lắm, mỗi khi mình gặp phải một vấn đề gì đó trong cuộc sống, So thường nhắc nhở mình phải cẩn thận và đề phòng hơn, thậm chí cậu ấy còn tốt đến mức nếu như mình làm những việc khác mọi ngày mà cậu ấy đã thấy. Ngay lập tức, So sẽ phát ra cảnh báo đó là những hình ảnh ghê rợn, nguy hiểm hiện ngay trước mắt khiến mình phải run sợ dừng lại và không dám làm lại thêm lần nào nữa. Nhờ So mà tuổi thơ mình lớn lên trong sự yên bình, đôi khi có những lúc tuổi trẻ nổi loạn So đã cho mình thấy hậu quả khôn lường nếu như mình vẫn tiếp tục. Từ đó, mình tin tuyệt đối vào những gì So đã nói: " Hãy làm những việc cậu thường xuyên làm, đừng cố thay đổi chúng nếu không cậu sẽ phải chịu hậu quả nghiêm trọng !"

Nỗi sợ xuất hiện từ việc tự đánh giá bản thân

Tuổi thơ mình trôi đi và đến lúc mình phải xa nhà đi học ở một nơi mình chưa từng đến, quen những người bạn mới và một môi trường hoàn toàn khác xa khi ở quê nhà. Bởi vậy mà những khi mình hoang mang lo lắng nhất So sẽ xuất hiện và giải quyết các vấn đề của mình gặp phải mà cậu ấy cho là đúng đắn nhất. Khi mình gặp người lạ, So nói đây là một người không quen không biết, đừng nên nói chuyện và phải tránh xa ngay nếu ở nơi vắng vẻ. Mình thích một cô gái cùng lớp So nói đừng nên nói thích cô ấy vì biết đâu cô ấy đã có người khác rồi mà cậu cũng đâu có giỏi giang gì mà đòi xứng với cô ấy. Mình muốn học ngoại ngữ So nói cậu đã quá tuổi để học một ngôn ngữ mới rồi, đừng phí thời gian vào công việc vô bổ ấy. Mọi lời So nói mình thấy khá thuyết phục, cũng bởi vì cậu ấy muốn bảo vệ cho mình nên mới nói thô và thật như vậy. Thời gian thấm thoát trôi đi, mình cũng đã trải qua gần 10 mùa xuân xanh ở nơi đất khách, tốt nghiệp ra trường và cũng có một công việc mọi người thường hay nói đến hai từ "ỔN ĐỊNH". Giấc mơ của mình hướng tới khi ấy là làm việc thật chăm chỉ với số tiền lương tăng dần đều, rồi lấy vợ sinh con ổn định đưa cả nhà đi du lịch. Giấc mơ đó thật đẹp phải không mọi người, mình tin chắc rất có nhiều người cũng có cùng một giấc mơ như vậy. Thế là mình cuốn vào vòng xoáy công việc với một nhiệt huyết rực cháy của tuổi trẻ.

Đối mặt với hiện thực



Cho đến một ngày, đó cũng là một ngày bình thường mình vẫn đi làm, vẫn con đường đó, vẫn với những công việc đó, con người đó. Bất giác mình nhớ đến hồi nhỏ, thì ra ngày xưa mình cũng là một đứa nhóc với thật nhiều những mơ ước ngây ngô cộng thêm cả niềm tin cháy bỏng không tưởng. Thế mà giờ mình lại ngồi đây, làm những công việc không thực sự hứng thú mà mục đích chính chỉ là muốn kiếm thật nhiều "Tiền". Lúc này So xuất hiện và quát mình thật to: "Không kiếm tiền thì cạp đất mà ăn à!" Ơ ơ, đúng là sự khác biệt của trẻ con và người lớn đó chính là Tiền. Bởi vậy trẻ con mơ ước thật nhiều và làm thật vô tư không mảy may suy nghĩ. Nhưng tại sao lúc đó So lại không xuất hiện nhỉ, có phải chăng do trẻ con nghĩ vô tư và cứ làm mải miết thôi không bị bận tâm bởi bất cứ điều gì cả. Ê mày có nhớ, mùa đông năm mày 4 tuổi, chỉ vì thấy một đoạn video trên tivi dạy cách gấp giấy thành một con chim mà mày dành hẳn cả nguyên một ngày để mày mò, làm theo cho bằng được. Cả khi mày mải chơi quá mà lạc đường nhưng không hiểu sao mày vẫn có thể tự về nhà một mình được. Rồi đến khi cái sở thích làm video của mày cũng đứt đoạn chỉ vì So nói với mày đó là công việc của con nít, vô bổ. (link video https://bom.to/zfdrDP )

À giờ thì đã hiểu tại sao So đã đến với mình. So đến mọi lúc mọi nơi mỗi khi mình gặp phải một chuyện gì đó mà khi mình vượt ra khỏi " VÙNG AN TOÀN " của bản thân. Cứ mỗi khi mình muốn thử thách một điều mới So sẽ lập tức xuất hiện và cảnh báo. Những sở thích của bản thân, So đều cho rằng điều đó thật vô bổ, mất thời gian. So cũng nói đến việc đừng cố làm khác những gì người lớn nói, hãy theo đuổi một công việc "Ổn định". Kể từ ngày ấy, mình quyết định sẽ say bye So mặc dù cậu ấy là người bạn thân nhất của mình từ thuở bé luôn luôn muốn bao bọc và bảo vệ mình trong cái vỏ bọc đó. Có một người đã nói : "Hãy cứ dại khờ, mặc kệ ta có khờ dại..."


Kết: Các bạn ạ, mỗi người sẽ đều có riêng cho mình một đam mê và sở thích khác nhau. Nhưng để theo đuổi tận cùng những điều đó các bạn sẽ phải đánh đổi với rất nhiều thứ còn lại và đặc biệt đó chính là cậu bạn thân So. Mình chọn điều đó mặc dù biết sẽ rất khó khăn để đổi lấy những khát khao của bản thân. Vậy thì bạn sẽ buông hay bỏ, câu trả lời sẽ chỉ mình bạn biết thôi !


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

"Con Qủy" trong con người bạn !